Gởi Gió Ngàn Bay
Đã bao năm tôi trở về quê cũ
Một thoáng buồn xa xót nhớ trường xưa
Hàng phượng vĩ rợp bóng mát ban trưa
Tiếng ve kêu trong mùa hè tiễn biệt
Thầy cô bạn với muôn ngàn tha thiết
Tấm bảng đen bài toán khó nhức đầu
Cánh thư tình trong cặp sách từ đâu?
Bao thắc mắc thư ai đây gởi gắm
Để đêm về thao thức trong vắng lặng
Đôi mắt nâu đắm đuối bên rặng thông
Gót chân chim bối rối lẫn thẹn thùng
Nhớ những ngày hờ hững vô tư ấy
Cho một người phải đớn đau hờn lẫy
Ôi ngát hương là nơi chốn học đường
Song thân nghiêm chưa dám nghĩ yêu đương
Bao kỷ niệm ập về trong khoảnh khắc
Mộng vỡ rồi không còn chi thắc mắc
Phan Châu Trinh vách tường cũ phai màu
Hai cánh cửa khép chặt nỗi niềm đau
Sau đệ nhị không còn ai gặp nữa
Như chim trời các anh vào bình lửa
Người tử trận hy sinh chẳng trở về
Súng nổ vang bom đạn chốn sơn khê
Lắm gia đình đã trở thành thiên cổ
Lòng đại dương lạnh lẽo không nấm mộ
Năm bảy lăm anh là ké tù binh
Xa vợ con ôi độc lập hoà bình
Chồng của tôi trong muôn ngàn người ấy
May mắn thay Đức Phật còn đưa đẩy
Nên giờ đây được đoàn tụ bên nhau
Các bạn tôi sao lắm kẻ thảm sầu
Người xa chồng kẻ mất con đau đớn
Tìm tự do bao thảm cảnh rùng rợn
Bạn của tôi cùng lớp lẫn chung trường
Ong vỡ tổ một số sống tha phương
Bạn của tôi anh em con chú bác
Vào mẫu giáo cùng nhau chơi đuổi bắt
Phan Châu Trinh gặp gỡ thật lạ thường
Tuổi dậy thì ngượng ngập nhiều vấn vương
Có một hôm cùng anh em chớp bóng
Gia đình chồng khuyên răn đừng nên sống
Lối tự do dễ gây sự hiểu lầm
Lời vàng ngọc ghi khắc vào trong tâm
Bạn của tôi thành công hay thất bại
Vẫn là bạn của riêng tôi mãi mãi
Xuân năm nay được hội ngộ một phen
Phút đầu tiên nhớ mặt lại quên tên
Cũng có bạn nghe tên sao quên mặt?
Rất cảm động bạn từ xa thân mật
Ôn kỷ niệm nhớ những ngày bên nhau
Gặp bạn cũ từ thuở để chỏm đầu
Nhiều gương mặt thân yêu đang vây bủa
Đời học sinh đèn sách bên khung cửa
Giấu Mẹ Cha mực tím với thư hồng
Không thuộc bài vì thương nhớ mênh mông
Rất dễ thương những ngày xa xưa ấy
Trước cổng trường gió xuân đang phe phẩy
Tôi lặng người lạc lõng giữa hư không
Phan Châu Trinh nơi tôi vẫn hằng mong
Đang sống lại từng giây và từng phút
Chút hồn thơ tâm tư đang ray rứt
Mong có ngày tái ngộ các bạn ơi!
Quỳnh Diên - PCT 56-63
(USA - Xuân Đinh Hợi 07)