đường Sài Gòn người trôi như thác
ngày đã lên chưa thấy mặt trời
tiếng trống dội câu chào buổi sáng
mùi cà phê thơm ngát đôi môi
quay trở lại nhập nhằng phố cũ
ngẫng đầu qua màu đỏ giăng ngang
khăn ai che kín từng gương mặt
hối hả đường xưa chút ngỡ ngàng
chẳng cần biết đèn xanh đèn đỏ
xe chạy xuôi người cũng vội theo
nhìn thể con đường lên sóng cuộn
lẫn trong dòng chảy đủ sang nghèo
đêm tối lại Sài Gòn dịu xuống
rừng đèn màu lắng bớt thanh âm
cell phôn ai reó lên từng chặp
hò hẹn đường khuya những bước thầm
vẫn phía trước , con đường gió bụi
đời hoang vu người có đi cùng ?
bao năm dong ruổi theo mơ mộng
mơ ước cùng nhau một thủy chung
Mạc Phương Đình
( ĐS Kỷ Niệm 55 năm thành lập Trung Học PCT ĐN, Hải Ngoại 2007 )