Sáng hôm ấy,
Trên đường Little Saigon - San Jose sương lạnh
Chúng tôi về họp bạn cũ Phan Châu Trinh,
Đà Nẵng thân yêu - đất Quảng quê mình
Năm mươi năm
Nửa vòng trái đất
Trọn ngày nồng thắm
Chúng ta còn gì ? Bạc phơ mái tóc !
Ôm chầm nhau - nước mắt như mưa...
Mái trường xưa - thương mấy cho vừa
Cùng ôn lại kỷ niệm vàng niên thiếu ...
Vắng mặt hôm nay mong bạn hiểu
Nguyễn Văn Như Florida,
Ngọc Bích Canada
Đang ốm không thể bay qua,
Lệ Nương Wesminster xót xa chân yếu !
Nắng thắm San Jose ngời chiếu
Mái ấm thân thương đôi nhạn Nam-Hồng
Đón bạn bè khắp chốn Tây Đông
Ghé dừng bước phiêu bồng viễn xứ :
Anh Cúc, anh Anh, anh Long, anh Nam, anh Dứ
Anh Tuấn, chị Hồng,anh Mảng, chị Nhung
Bắt tay Vinh ! cứ ngỡ ...ngập ngừng...
Im lặng ngắm Diệu Minh ...buồn bã !
Nghiệt ngã thời gian cuốn phăng tất cả !
Thì thẩn thờ, xa vắng, đăm chiêu ...
Hoa- Giao nhắc Lăng Cô cắm trại dựng lều ...
Kiến nấc lên : “ Ơi Việt Nam tổ quốc ! “
Tất cả chúng ta bùi ngùi thổn thức
Vừa nghẹn ngào Kiến hát : “ Ai qua bến Đà Giang ...”
Và ngẩn ngơ, xao xuyến, bàng hoàng
Cẩm Tú diễn ngâm : “Tình hoài hương “ não nuột
Anh Long tâm tình những năm tháng trước
Diệu Minh đáp lời : “ Em đến thăm anh một chiều mưa ...”
Những tấm hình đen trắng ngày xưa ...
Cùng xúm lại nhìn ai còn, ai mất
Mắt rưng rưng ngậm ngùi chua xót
Một phút lắng lòng tưởng nhớ các bạn đã ra đi
Chị Lụa, Hà Thuyền, anh Cảnh, anh Tập
Anh Hường, chị Hoà, chị Tám vĩnh viễn chia ly !
Còn lại những ai bên trời Tổ quốc :
Anh Chánh, anh Câu, anh Niên, anh Sùng, anh Hiệp
Anh Quế, Thu Hà, Lan, Cửu, Kim Quy...
Hy vọng ngày nào rồi sẽ có khi
Gặp thêm các bạn bên Anh, Pháp, Úc...
Giờ tuổi đời đắng cay chồng chất
Khói lửa đạn bom ngấm tắt lâu rồi
Nhưng vết thương lòng trong mỗi chúng tôi
Vẫn âm ỉ đau khó mà nguôi được.
Tình đồng hương lưu vong xuôi ngược
Luôn hướng về Tổ quốc thân yêu
Mẹ Việt Nam nắng sớm mưa chiều
Chúng tôi vẫn không quên “ Đất Tổ “
“ Uống nước nhớ nguồn “ chúng tôi ghi nhớ
Nguyện sẽ về thăm lại cố hương
Nghìn trùng...Vượt Thái Bình Dương
Quê Mẹ...Tình thương mật ngọt.
Đêm sắp tàn, luyến lưu chưa dời gót
Rồi cũng đành tạm biệt dưới sao khuya.
Sáng hôm sau, Thi, Tú phải quay về
Little Saigon đang mong ngóng
Suốt dặm đường, chúng tôi lặng ngắm
Đồi núi điệp trùng – nhớ bạn bấy nhiêu...
Midway, ngày 8 tháng 3, 2005.
Võ Cẩm Tú
(“ Kỷ yếu Hội ngộ PCT-HĐ “, 30 năm xa xứ, 2005 tại Hải ngoại )