Sáng Tu sĩ kinh hành cầm tích trượng
Đi trong sương nghe chim hót thông reo
Học ở thiên nhiên dòng sinh hoá bọt bèo
Tan rồi hợp, thịnh và suy vạn lẽ
Đêm tối lại nằm nghe rừng kể lể
Chuyện đổi đời, chuyện tế thế an bang
Chỗ ta ở, tên đặt Phù Vân Am
Đâu dám ví với Bàn Khê, Sông Vị
Hay Dã Sằng Ngọa Long người đại chí
Mà chỉ là am nhỏ đất khô cằn
Con suối đục, nước tù chứa lăng quăng
Dăm cổ thụ, vài cây rừng mục đổ
Tủ Kinh sách đọc tiêu sầu vạn cổ
Nhắp chung trà mà nghĩ chuyện biển dâu
Rôi tụng kinh cầu diệu pháp nhiệm mầu
Cứu dân tộc ra khỏi vòng nghiệp ác
Người phố thị tưởng lầm có gì khác
Ở trên rừng Đạo sĩ luyện chi đây ?
Có đôi người đến tận chốn Am mây
Mới vỡ lẽ là Phù Vân chỉ thế
Ai hiểu, ai không, chuyện đời thây kệ
Cứ rừng sâu ta cất bước thênh thang
Mặc sương mù mỗi buổi sáng mênh mang
Hồn trải rộng trong gió ngàn huyễn thực...
Tịnh Đức- Tôn Thất Toản ( PCT 1957-64 )
( Trong “ Tuyển tập thơ văn Tịnh Đức “ 2007 )