Cõi nào vừa gọi tên tôi
Nguồn và sông đã chia đôi trăm đường
Đi nghìn phương nhớ một phương
Con sông nào cũng tìm đường ra khơi
Đã xa rồi bóng mặt trời
Phương miền viễn gió vọng lời tiễn đưa
Đường dài và nắng và mưa
Co ro một bóng tội chưa hỡi người
Nửa đêm thầm nhớ mặt trời
Hai con mắt lệ lăng rơi buồn buồn
Và nghe lớp cớp trong hồn
Em đi với tiếng guốc dồn dập khua
Đã qua bao bận nắng mưa
Mà lòng với chút tình chưa phai tàn
Yêu em lòng mãi cưu mang
Một đời con nhện nằm đan sợi hồng
Tơ giăng chẳng kín được lòng ...
Nguyễn Dũng
( “Kỷ yếu 55 năm thành lập Trung học Phan Phan Châu Trinh. Hải ngoại 2007“ )