anh ạ, nơi đây ngày tháng hạ
nhìn đâu cũng thấy bóng quê hương
mimosa thắm chen màu lá
mà nhớ phượng xưa đỏ góc trường
sáng hạ lời thơ em vội vã
ý tình thoáng hiện bóng ngày qua
em viết, những lời yêu. Rất cũ
một thuở nào trên quê hương xa...
trưa hạ em nhìn qua khung cửa
bầy thiên nga thả cánh trên hồ
em nhớ những ngày trưa nắng gắt
con trâu già trên thửa ruộng khô
chiều hạ em về căn phòng nhỏ
nhìn nắng nghiêng nghiêng khóc một mình
xa rồi những buổi chiều quê mẹ
cánh diều nương gió nắng lung linh...
tối hạ, em vùi trong chăn gối
vẫn nghe bầy dế khóc não nùng
vẫn nghe từ tiếng lòng em gọi :
đâu người yêu dấu ? đâu quê hương ?
Thơ Phương Anh
( ĐS Hội Ngộ PCT- Hồng Đức, 30 năm xa xứ , 2005 tại Hải ngoại )