Đáng lẽ
tháng Tư đầu mùa xuân
nắng trong veo và đất hiền lành,
nở tràn những đóa hoa muôn sắc
sắc hương nào trông cũng thật xinh.
Đáng lẽ
tháng Tư mang bình yên
hồi chuông kiết hạ xóa ưu phiền,
con sâu, cái kiến, mầm vừa nhú
cả chúng sinh sống thật hồn nhiên.
Như vậy
tháng Tư phải dễ thương
cớ sao lòng bỗng thấy rất buồn
khi tờ lịch rụng phơi ngày cuối
một cuối cùng không thể nguôi quên.
Ngày ấy
Tháng Tư rất đau thương
vắt người ra toàn những giọt buồn,
nhìn quanh chỉ thấy trời mù mịt
bóng hung thần phủ suốt quê hương.
Từ đấy
Tháng Tư, anh và em
bạn bè xa, đời sống gần bên,
tất cả chôn vùi trong man rợ
bom đạn ngừng người vẫn cuồng điên
Tháng Tư
ôi những Tháng Tư Đen
không gian biền biệt có nguôi quên ?
dù muốn trong lòng thôi ám ảnh
từ quê xa vọng mãi tiếng hờn.
Sông Hương